Nomadland – bộ phim dựa trên cuốn sách Nomadland: Surviving America in the Twenty-First Century của tác giả Jessica Bruder đã chiến thắng giòn giã ở giải Oscar 2021 với ba giải thưởng cho hạng mục Phim hay nhất, Đạo diễn xuất sắc nhất và Nữ chính xuất sắc nhất.
- Trong gần 2 tiếng đồng hồ xem phim, trên hành trình đơn độc của đời sống du mục, họ đi từ vùng này đến vùng khác, tận hưởng thiên nhiên, đến lúc cần kiếm tiền thì làm những công việc bán thời gian, như làm bếp trong nhà hàng, đóng gói hàng hóa cho Amazon hoặc chạy máy ở công trường…Suốt hành trình, Fern tìm được những người bạn, họ giúp đỡ nhau, tận hưởng cuộc sống tự do với nhau, rồi không lâu sau trên màn hình là tấm lưng của Fern dõi theo chiếc xe của bạn mình rời đi khi mỗi người họ đều có những mục đích riêng cần phải hoàn thành. Bạn càng thấy vui khi thấy Fern có người đồng hành, bạn sẽ càng đau lòng khi nhận ra nó chẳng kéo dài lâu, rồi buổi chia tay sẽ đến và mỗi người lại tách ra đi trên con đường riêng của mình.
- Trên hành trình của mình, Fern cũng tìm thấy Dave, một người mà ta tưởng rằng họ sẽ có thể gắn bó, và trở thành một gia đình. Thế nhưng, khi chứng kiến cuộc sống riêng của Dave với những người con, người cháu của mình, cô nhận ra mình không thuộc về nơi này. Fern nhìn quanh ngôi nhà một lần, nhìn món đồ chơi của đứa trẻ, chạm tay vào cây đàn, nơi Dave và con trai mình song tấu; chạm tay và chiếc ghế ở bàn ăn, nơi cô đã có một bữa ăn đầm ấm với gia đình Dave, cứ như thể Fern đang chia tay những gì đại diện cho hạnh phúc và rời đi.
Diễn biến của phim chỉ có thế, bạn chứng kiến hành trình của 1 người du mục: sự cô đơn, tình trạng thiếu thốn, bất tiện, nét khắc khổ và cả hoài bão và sự tự do. Chỉ có thế, và không hiểu nỗi vì sao họ phải sống như vậy. Chỉ đến khi phim chỉ còn 10 phút là hết phim thì mọi thắc mắc mới sáng tỏ…khi phim cho đoạn flashback quay lại cuộc đối thoại của Fern và người bạn của mình.
- Vì tình yêu của Fern dành cho Bob quá lớn, cô không bao giờ muốn quên, và hành trình miệt mài của cô như là cách để cô nhớ đến anh. Cô sợ rằng nếu cô dừng bước, Bob sẽ rơi vào lãng quên. Và người bạn của Fern nói rằng: “When on the road, we never say the final goodbye, we just say see you down the road. And I did. So, Fern, when you are on the road, you will see Bob someday. And you will remember your lives together then”. Trên hành trình của những con người du mục, họ không bao giờ nói lời tạm biệt cuối cùng, họ chỉ nói rằng hẹn gặp lại trên đường. Có thể trong vài tháng, một năm hoặc vài năm, và họ thật sự sẽ gặp lại nhau. Đó chính là niềm tin nuôi dưỡng động lực để họ tiếp tục trên hành trình du mục của mình.
- Fern quay lại căn nhà nơi cô và Bob cùng sống, bán hết mọi thứ và nhìn quanh căn nhà một lần cuối cùng trước đi tiếp tục cuộc sống du mục của mình. “I wouldn’t miss a thing” – Fern sẽ không lưu luyến một thứ gì cả vì cô tin rằng rồi ký ức về quãng thời gian với Bob sẽ đi cùng cô trên hành trình của mình.
Nói cho cùng, con người chúng ta, dù cho ta có sống một mình, có rong ruổi khắp nơi trên thế giới, thì ta vẫn cần lấy sự kết nối giữa người với người. Cũng giống như trong Into The Wild, một bộ phim lấy cảm hứng từ sự kiện có thật – McCandless, chàng trai sinh ra trong một gia đình giàu có, tấm bằng từ trường Đại học danh giá và một tương lại sáng lạn, quyết định bỏ lại tất cả để vào rừng sinh sống, để rồi cuối phim là kết cục bi đát khi anh phải bỏ mạng nơi chốn rừng sâu. Dù có bỏ lại hết mọi vật chất phía sau, con người rồi cũng không thể sống một mình được.
Nội dung của phim được truyền tải qua những khung hình thiên nhiên hùng vĩ ở Hoa Kỳ, những hoang mạc khô cằn, và đặc biệt khi được chỉ đạo bởi một nữ đạo diễn người Trung Quốc, chất phim Châu Á hiện lên khi khung hình quay ngược nắng được sử dụng rất nhiều, làm khơi gợi cảm xúc mạnh mẽ.
Leave a Reply