Có bao giờ bạn ước mình có thể quay trở về quá khứ? Có điều gì trong quá khứ bạn muốn quay lại để sửa chữa, hay chỉ để hỏi một ai đó một câu hỏi? Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng đã từng có mong muốn như thế, và có lẽ điều đó đã tạo cảm hứng cho Toshikazu Kawaguchi viết nên cuốn tiểu thuyết “Before the coffee gets cold” (tạm dịch: Khi ly cà phê còn chưa nguội) – cuốn sách gây sốt ở Nhật Bản vào năm 2015.
Cuốn sách là câu chuyện về một quán cà phê nhỏ ở Tokyo, nơi có một chỗ ngồi đặc biệt có thể đưa khách hàng trở về quá khứ. Tuy nhiên, có những giới hạn và quy tắc phải tuân thủ khi sử dụng chiếc ghế này – (1) dù bạn làm gì khi trở về quá khứ, thực tại cũng không thay đổi; (2) chỉ có thể gặp người đã đến quán cà phê; (3) chỉ được ở lại quá khứ cho đến khi tách cà phê hết nóng.
Cả cuốn tiểu thuyết đưa người đọc đến chuỗi sự kiện của nhiều người khách với những câu chuyện cá nhân khác nhau, với quán cà phê là địa điểm kết nối trung tâm. Thứ dẫn dắt người đọc chính là cảm xúc trong những mối quan hệ khác nhau – đó là tình yêu lãng mạn, là tình nghĩa vợ chồng, là tình thân gia đình giữa chị em ruột thịt, và cả tình mẫu tử.
Nếu bạn nhận được lời chia tay mà không có lời giải thích, bạn muốn quay về quá khứ để hiểu cho rõ chứ? Nếu người bạn đời của bạn bị mất trí nhớ dần dần và chỉ đến ngày người ấy quên mất bạn là ai thì bạn mới biết có một lá thư dành cho bạn trước khi mất trí nhớ hoàn toàn, thì bạn có quay về quá khứ để xem trong thư đó nói gì? Nếu bạn có xích mích với gia đình và cự tuyệt những nỗ lực hằn gắn từ người em gái của mình, để rồi khi không còn cơ hội có thể nói chuyện nữa, lòng tràn ngập hối hận và thắc mắc thì bạn có quay về quá khứ? Cảm xúc ban đầu của mỗi câu chuyện mà tác giả tạo ra cho người đọc có thể nói đều là những cảm xúc tiêu cực: day dứt, hối hận, buồn rầu – nhưng dần dần, hành trình trở về quá khứ giúp nhân vật tháo gỡ những nút thắt trong lòng để rồi cuối mỗi câu chuyện là cảm giác hài lòng, thực tại không vui có thể không thay đổi, nhưng chắc chắn rằng họ đã có thể bước tiếp.
Toshikazu kết truyện rất hay khi đặt ra câu hỏi – nếu quay về quá khứ mà không thay đổi được thực tại, thì làm vậy chẳng phải là vô nghĩa sao? Vậy vai trò của chiếc ghế là gì? Vai trò của chiếc ghế chính là cho người ta thấy rằng trao đổi thẳng thắn là cách tốt nhất để con người có thể hiểu được người khác nghĩ gì và dù khó khăn ra sao, nếu có tinh thần và tấm lòng, thì đều có thể vượt qua được.
Leave a Reply